
World Cup luôn là sân khấu lớn nhất mà mọi cầu thủ đều mơ ước được góp mặt. Với sức nóng toàn cầu và ánh đèn sân khấu rực rỡ, giải đấu này không chỉ là nơi quy tụ những ngôi sao hàng đầu thế giới, mà còn là cơ hội để những cái tên chưa được chú ý vươn mình tỏa sáng.
Trong lịch sử World Cup, đã có không ít trường hợp các cầu thủ đến giải với danh tiếng mờ nhạt, nhưng lại bất ngờ bùng nổ phong độ, để rồi mở ra một chương mới huy hoàng cho sự nghiệp. Trong bối cảnh World Cup 2026 sắp khởi tranh, liệu rằng sẽ có một cái tên nào đó ít được chú ý nhưng lại toả sáng, để rồi vươn lên đẳng cấp thể giới?
Hãy cùng điểm qua danh sách 7 cầu thủ lột xác ngoạn mục sau khi toả sáng tại World Cup.
1. James Rodríguez (Colombia/World Cup 2014)
Tại World Cup 2014 trên đất Brazil, James Rodríguez từ một ngôi sao trẻ đã bước ra ánh sáng với phong độ chói sáng. Tiền vệ người Colombia ghi tới 6 bàn thắng sau 5 trận, giành danh hiệu Chiếc giày Vàng dành cho Vua phá lưới, đồng thời để lại dấu ấn khó phai với siêu phẩm volley tung lưới Uruguay, đây cũng là bàn thắng đẹp nhất giải.

Không chỉ ghi bàn, James còn góp mặt trong Đội hình tiêu biểu World Cup 2014, thể hiện đẳng cấp của một “số 10” cổ điển với khả năng xử lý bóng mềm mại, nhãn quan chiến thuật và kỹ năng dứt điểm hoàn hảo. Màn trình diễn thăng hoa ấy giúp anh lọt vào mắt xanh của Real Madrid, và chỉ ít tuần sau khi giải đấu khép lại, James chính thức gia nhập “Kền kền trắng” với mức giá khoảng 80 triệu euro, kỷ lục chuyển nhượng cho một cầu thủ Colombia vào thời điểm đó.
Tại Real Madrid, James có khởi đầu rực rỡ, góp công giúp CLB giành nhiều danh hiệu như La Liga, Champions League, Siêu cúp châu Âu và FIFA Club World Cup. Tuy nhiên, phong độ của James dần suy giảm trong những năm sau do chấn thương và xu hướng lối chơi hiện đại không còn ưu ái mẫu tiền vệ “số 10” cổ điển. Anh dần bị đẩy ra rìa trong kế hoạch của Real, rồi phải phiêu bạt sang Bayern Munich (theo dạng cho mượn), Everton và các CLB ở Qatar hay Brazil.
Dù sự nghiệp về sau không còn huy hoàng, James Rodríguez vẫn được nhớ đến như một biểu tượng World Cup 2014. Với người hâm mộ Colombia, đó là khoảnh khắc mà một tài năng trẻ vụt sáng thành siêu sao thế giới chỉ sau vài tuần.
2. Kylian Mbappé (Pháp/World Cup 2018)
World Cup 2018 là sân khấu để Kylian Mbappé bước ra ánh sáng như một siêu sao toàn cầu. Ở tuổi 19, tiền đạo của Paris Saint-Germain khiến cả thế giới choáng ngợp với tốc độ, kỹ thuật và bản lĩnh thi đấu đáng kinh ngạc. Anh ghi 4 bàn thắng, trong đó có 1 bàn trong trận chung kết gặp Croatia, góp công lớn giúp ĐT Pháp lên ngôi vô địch.
Mbappé trở thành cầu thủ tuổi teen đầu tiên sau Pele ghi bàn trong một trận chung kết World Cup, đồng thời được vinh danh với danh hiệu Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải. Những màn trình diễn bùng nổ đó không chỉ đưa tên tuổi Mbappé lên tầm thế giới mà còn khẳng định anh là trung tâm của thế hệ vàng tiếp theo của bóng đá Pháp.
Sau giải đấu, Mbappé tiếp tục thi đấu bùng nổ trong màu áo PSG. Anh liên tiếp giành các danh hiệu lớn ở cấp CLB như Ligue 1, Cúp Quốc gia Pháp, và đặc biệt là nhiều mùa liền trở thành Vua phá lưới Ligue 1. Cầu thủ này sau đó cũng cũng nhiều lần được bầu là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải tại Pháp, trở thành gương mặt thương hiệu của bóng đá nước này.
Năm 2022, Mbappé thêm một lần nữa chứng minh đẳng cấp khi ghi 8 bàn thắng tại World Cup 2022, giành danh hiệu Chiếc giày Vàng và suýt chút nữa giúp Pháp bảo vệ thành công ngôi vương (thua Argentina sau loạt luân lưu). Từ cậu bé thần đồng tại Nga 2018, Mbappé đã vươn mình thành một trong những cầu thủ hay nhất thế giới, luôn góp mặt trong danh sách đề cử Quả bóng Vàng và trở thành trụ cột không thể thay thế của đội tuyển Pháp.
World Cup 2018 chính là bước ngoặt biến Mbappé từ một tài năng trẻ thành siêu sao hàng đầu, và đến nay, cầu thủ này vẫn đang duy trì phong độ cao, đồng thời hướng đến World Cup 2026 với chức vô địch tương tự như World Cup 2018.
3. Keylor Navas (Costa Rica/World Cup 2014)
Tại World Cup 2014, Keylor Navas đã làm nên lịch sử cho bóng đá Costa Rica với màn trình diễn chói sáng. Anh chỉ để lọt lưới 2 bàn sau 5 trận, giữ sạch lưới trước các đối thủ sừng sỏ như Anh, Ý và Hà Lan. Đặc biệt, ở vòng 1/8 gặp Hy Lạp, Navas trở thành người hùng khi cản phá loạt sút luân lưu, góp công đưa Costa Rica lần đầu tiên vào đến tứ kết World Cup.

Phong độ xuất thần tại Brazil 2014 giúp Navas giành danh hiệu Cầu thủ hay nhất trận 3 lần, lọt vào đội hình tiêu biểu và ngay sau giải đấu, anh gia nhập Real Madrid. Tại Real, Navas chiếm được suất bắt chính và trở thành chốt chặn vững vàng trong khung gỗ. Anh cùng “Los Blancos” giành được 12 danh hiệu lớn nhỏ, trong đó nổi bật nhất là 3 chức vô địch Champions League liên tiếp (2016, 2017, 2018). Sự chắc chắn, phản xạ tuyệt vời và lối chơi điềm tĩnh giúp Navas được xem là một trong những thủ môn hay nhất thế giới ở thời điểm đó.
Tuy nhiên, sau đỉnh cao ấy, sự nghiệp của Navas lại trải qua nhiều thăng trầm. Dù chuyên môn không thể bàn cãi, anh vẫn không có được sự trọng dụng tuyệt đối tại các CLB lớn như Real Madrid hay Paris Saint-Germain, những đội bóng không chỉ yêu cầu tài năng mà còn đặt nặng yếu tố hình ảnh và giá trị thương mại.
Khi Real chiêu mộ Thibaut Courtois, Navas phải rời đi để tìm kiếm suất bắt chính tại PSG. Tại đây, dù chơi không tồi, anh vẫn dần mất vị trí vào tay Gianluigi Donnarumma. Sau đó, Navas phiêu bạt qua Nottingham Forest (Anh), và đến năm 2024, anh chuyển sang khoác áo CLB Tigres UANL tại giải VĐQG Mexico, khép lại một chặng đường vinh quang nhưng cũng không ít lận đận.
4. Mesut Özil (Đức/World Cup 2010)
World Cup 2010 là giải đấu đưa tên tuổi Mesut Özil lên bản đồ bóng đá thế giới. Khi ấy mới 21 tuổi, tiền vệ người Đức gốc Thổ Nhĩ Kỳ đã trở thành trung tâm sáng tạo trong lối chơi của tuyển Đức. Chơi ở vị trí số 10, Özil nổi bật với khả năng xử lý bóng mềm mại, nhãn quan chiến thuật sắc sảo và những đường chuyền “mở toang” hàng phòng ngự.
Anh góp công lớn giúp tuyển Đức vào đến bán kết với 1 bàn thắng và 3 kiến tạo, dẫn đầu danh sách tại giải năm đó. Những màn trình diễn bùng nổ của Özil giúp anh lọt vào đội hình tiêu biểu World Cup 2010 và được các ông lớn săn đón.
Ngay sau giải đấu, Özil chuyển từ Werder Bremen sang Real Madrid, nơi anh nhanh chóng khẳng định đẳng cấp. Trong ba mùa khoác áo “Kền kền trắng”, Özil liên tục là vua kiến tạo của La Liga, giành chức vô địch La Liga 2011/12 cùng các danh hiệu cúp Nhà vua và Siêu cúp Tây Ban Nha. Năm 2013, anh trở thành bản hợp đồng đắt giá nhất lịch sử Arsenal thời điểm đó và tiếp tục là “nhạc trưởng” của đội bóng Bắc London trong nhiều mùa giải.
Đỉnh cao của Özil tại cấp độ ĐTQG đến vào năm 2014, khi anh là một trong những trụ cột giúp tuyển Đức vô địch World Cup trên đất Brazil. Mặc dù không ghi bàn nhiều, Özil vẫn giữ vai trò điều phối bóng then chốt, tạo ra nhiều cơ hội ăn bàn cho các đồng đội và khẳng định vị thế tiền vệ sáng tạo hàng đầu thế giới.
Tuy nhiên, giai đoạn cuối sự nghiệp quốc tế của Özil lại không suôn sẻ. Sau World Cup 2018, Đức bị loại ngay từ vòng bảng, cầu thủ sinh năm 1988 bị chỉ trích gay gắt bởi người hâm mộ và truyền thông quê nhà. Nguyên nhân bắt nguồn từ cuộc gặp gây tranh cãi với Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdoğan, cùng các phát ngôn nhạy cảm sau đó. Özil cảm thấy mình là nạn nhân của phân biệt chủng tộc và tuyên bố giã từ tuyển Đức sau 92 lần khoác áo, trong đó có 23 bàn thắng và 40 pha kiến tạo.
Dù những năm cuối không mấy êm đềm, Mesut Özil vẫn được ghi nhận là một trong những “số 10” xuất sắc nhất thế hệ mình, với sự nghiệp đỉnh cao trải dài từ Bundesliga đến La Liga, Premier League và đặc biệt là dấu ấn không thể phai mờ tại World Cup 2010 và chức vô địch thế giới năm 2014.
5. Thomas Müller (Đức/World Cup 2010)
Thomas Müller là một trong những cầu thủ hiếm hoi gắn bó trọn vẹn sự nghiệp đỉnh cao với một CLB duy nhất, Bayern Munich. Anh được xem là biểu tượng sống và một huyền thoại của “Hùm xám xứ Bavaria”, không chỉ bởi sự trung thành tuyệt đối mà còn vì những đóng góp phi thường cả ở cấp CLB lẫn đội tuyển quốc gia.

Tại World Cup 2010, Müller khi ấy mới 20 tuổi đã gây chấn động làng túc cầu thế giới khi ghi tới 5 bàn thắng và 3 kiến tạo sau 6 trận, giành Chiếc giày Vàng cho Vua phá lưới và danh hiệu Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải đấu. Anh là mảnh ghép hoàn hảo trong hệ thống phản công tốc độ cao của tuyển Đức thời điểm đó.
Màn trình diễn đột phá ở Nam Phi không chỉ khẳng định bản năng ghi bàn thiên phú của Müller mà còn mở ra giai đoạn thăng hoa kéo dài suốt hơn một thập kỷ. Cầu thủ sinh năm 1989 tiếp tục là trụ cột của tuyển Đức tại World Cup 2014, nơi anh ghi thêm 5 bàn và góp công lớn giúp “Die Mannschaft” lên ngôi vô địch thế giới. Cá nhân Müller giành Quả bóng Bạc World Cup 2014, được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc thứ hai giải đấu, chỉ sau Lionel Messi.
Ở cấp CLB, Müller là linh hồn trong lối chơi của Bayern Munich. Anh góp công vào hơn 30 danh hiệu lớn nhỏ, trong đó nổi bật là 12 chức vô địch Bundesliga, 2 danh hiệu Champions League (2013 và 2020) cùng hàng loạt cúp quốc nội khác. Müller nổi tiếng với vai trò “Raumdeuter”, người khai phá khoảng trống”, với kỹ năng di chuyển không bóng thông minh, dứt điểm lạnh lùng và khả năng hỗ trợ đồng đội xuất sắc.
Dù không phải mẫu cầu thủ hoa mỹ hay sở hữu tốc độ vượt trội, Thomas Müller luôn biết cách tạo ra khác biệt ở những thời khắc quan trọng. Sự nghiệp của anh là minh chứng sống động cho hình mẫu của một cầu thủ tận tụy, hiệu quả và luôn vì tập thể.
Cho đến nay, Thomas Müller được tôn vinh như một “One-Club Man” đích thực, một trong những huyền thoại vĩ đại nhất lịch sử Bayern Munich và bóng đá Đức. World Cup 2010 là nơi anh bắt đầu chặng hành trình vinh quang, và suốt những năm sau đó, anh không ngừng chứng minh đẳng cấp và giá trị của mình.
6. Fabio Cannavaro (Ý/World Cup 2006)
Fabio Cannavaro không sở hữu thể hình vượt trội như nhiều trung vệ hàng đầu khác (chỉ cao 1m75), nhưng anh vẫn được xem là một trong những trung vệ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá. World Cup 2006 chính là thời khắc chói lọi nhất, nơi anh thể hiện toàn bộ phẩm chất xuất chúng để dẫn dắt tuyển Ý lên ngôi vô địch thế giới.
Trong giải đấu tại Đức, Cannavaro là thủ lĩnh hàng phòng ngự trứ danh của đội tuyển Ý, với lối chơi phòng ngự được xem như bản sắc. Anh góp công lớn giúp đội nhà chỉ thủng lưới đúng 2 bàn sau 7 trận, trong đó có tới 5 trận giữ sạch lưới. Đáng chú ý, toàn bộ bàn thua của Ý đều đến từ những tình huống cố định hoặc phản lưới nhà, tức là không có bất kỳ pha bóng sống nào xuyên thủng được hệ thống phòng ngự do Cannavaro chỉ huy.
Tuy không phải mẫu trung vệ dùng sức mạnh hoặc thể hình áp đảo, Cannavaro lại nổi bật với khả năng chọn vị trí, cắt bóng thông minh và những pha không chiến chính xác đến đáng kinh ngạc. Trong trận bán kết và chung kết World Cup 2006, anh gần như vô hiệu hóa toàn bộ các mũi nhọn của đối phương, góp phần quyết định vào hành trình vô địch đầy cảm xúc của “Azzurri”.
Sau chức vô địch thế giới, Cannavaro giành Quả bóng Bạc World Cup 2006 và đặc biệt là Quả bóng Vàng châu Âu cùng năm, thuộc số ít những trung vệ hiếm hoi từng đoạt danh hiệu cao quý này. Cũng trong năm đó, anh rời Juventus để đầu quân cho Real Madrid và cùng đội bóng Hoàng gia giành 2 chức vô địch La Liga.
Fabio Cannavaro đã chứng minh rằng, không cần tới vóc dáng đồ sộ hay phong cách “hầm hố”, một trung vệ vẫn có thể vươn đến đỉnh cao thế giới bằng sự thông minh, bản lĩnh và tinh thần thủ lĩnh. Với những gì thể hiện tại World Cup 2006, anh không chỉ trở thành biểu tượng của bóng đá Ý, mà còn ghi danh vào hàng ngũ những huyền thoại bất tử trong lịch sử bóng đá thế giới.
7. Thierry Henry (Pháp/World Cup 1998)
Thierry Henry là mẫu tiền đạo tốc độ, kỹ thuật và sắc bén, được xem như hình mẫu lý tưởng cho nhiều cầu thủ chạy cánh hiện đại. Tại World Cup 1998, dù mới 20 tuổi, Henry đã trở thành chân sút số một của đội tuyển Pháp với 3 bàn thắng, góp công lớn giúp “Les Bleus” lên ngôi vô địch thế giới trên sân nhà. Đây chính là bước ngoặt đầu tiên trong sự nghiệp lẫy lừng của một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới.

Sau giải đấu, Henry rời Monaco để gia nhập Juventus, nhưng chỉ thực sự bùng nổ khi chuyển đến Arsenal năm 1999. Dưới sự dẫn dắt của HLV Arsène Wenger, Henry vươn mình trở thành huyền thoại của sân Highbury, nổi bật với khả năng bứt tốc như tên bắn, những pha xử lý bóng mềm mại và dứt điểm lạnh lùng.
Henry kết thúc sự nghiệp tại Arsenal với 226 bàn thắng, trở thành cây săn bàn vĩ đại nhất lịch sử CLB, giành 2 chức vô địch Premier League (trong đó có mùa giải bất bại 2003/04 huyền thoại) và 3 FA Cup. Sau đó, anh khoác áo Barcelona và cùng đội bóng xứ Catalunya giành cú ăn ba lịch sử năm 2009.
Ở cấp độ đội tuyển, Henry không chỉ góp phần vào chức vô địch World Cup 1998 mà còn tỏa sáng tại Euro 2000, nơi Pháp tiếp tục đăng quang. Anh trở thành chân sút số một mọi thời đại của đội tuyển Pháp với 51 bàn thắng, kỉ lục bị phá vỡ bởi Giroud sau này.