
Kể từ kỳ World Cup đầu tiên vào năm 1930, giải đấu danh giá nhất hành tinh đã trải qua tổng cộng 22 lần tổ chức. Trong suốt gần một thế kỷ đó, trận chung kết luôn là đỉnh cao được mong chờ nhất, nơi hai đội tuyển xuất sắc nhất thế giới đối đầu để tìm ra nhà vô địch thế giới.
Dù mỗi trận chung kết đều có những dấu ấn riêng, có một số trận trong đó đã đi vào lịch sử, trở thành một trong những sự kiện luôn được nhắc đến ở mỗi kì World Cup sau này.
Hãy cùng điểm qua danh sách 6 trận chung kết đáng nhớ nhất lịch sử World Cup.
1. Argentina 3-3 Pháp (Argentina thắng 4-2 luân lưu) – World Cup 2022
Không chỉ là trận chung kết kịch tính bậc nhất, Argentina – Pháp 2022 còn được nhiều người xem là trận đấu hay nhất trong toàn bộ lịch sử World Cup. Nó hội tụ đủ mọi yếu tố: chất lượng chuyên môn đỉnh cao, cảm xúc dâng trào, những ngôi sao lớn tỏa sáng và một kịch bản không thể đoán trước kéo dài suốt 120 phút.

Argentina, dưới sự dẫn dắt của Lionel Messi, tưởng chừng sẽ có một chiến thắng dễ dàng khi dẫn trước 2-0 cho đến phút 80. Thế nhưng, Kylian Mbappé đã ghi liền hai bàn chỉ trong vòng hai phút, đưa trận đấu trở lại vạch xuất phát và kéo dài hy vọng cho tuyển Pháp.
30 phút hiệp phụ là một cuộc rượt đuổi nghẹt thở. Messi ghi bàn đưa Argentina vượt lên lần thứ hai, nhưng Mbappé tiếp tục đáp trả với cú hat-trick, qua đó trở thành cầu thủ thứ hai trong lịch sử lập hat-trick ở chung kết World Cup, sau Geoff Hurst năm 1966.
Trận đấu khép lại với tỷ số 3-3 sau 120 phút. Loạt sút luân lưu là nơi Argentina chứng minh bản lĩnh, và hậu vệ Gonzalo Montiel đã thực hiện thành công cú sút quyết định, mang về chiếc cúp vô địch World Cup đầu tiên cho La Albiceleste kể từ năm 1986.
Trận chung kết World Cup 2022 được xem là trận đấu hay nhất lịch sử World Cup, bởi nó có Cường độ cao và kịch tính từ đầu đến cuối, với những biến chuyển liên tục trong thế trận.
Đồng thời, đây cũng là trận chung kết đầu tiên sau hơn nửa thế kỷ có tới 6 bàn thắng, và là một trong số ít trận phải phân định thắng thua bằng penalty. Cuối cùng, chức vô địch được trao tại Được tổ chức tại sân Lusail với hơn 88.000 khán giả, mang tính chất biểu tượng cho một kỳ World Cup kịch tính nhất trong nhiều năm.
2. Ý 1-1 Pháp (Ý thắng 5-3 luân lưu) – World Cup 2006
Không nhiều trận chung kết World Cup nào kịch tính và gây tranh cãi như cuộc đối đầu giữa Ý và Pháp năm 2006. Trận đấu không chỉ khép lại bằng loạt luân lưu căng thẳng, mà còn mãi mãi được nhớ đến với một trong những khoảnh khắc gây sốc nhất trong lịch sử bóng đá – cú húc đầu của Zinedine Zidane vào ngực Marco Materazzi.
Trận đấu bắt đầu đầy cảm xúc khi Zidane thực hiện một cú panenka điệu nghệ từ chấm 11m ở phút thứ 7, đưa Les Bleus vươn lên dẫn trước. Tuy nhiên, chỉ 12 phút sau, trung vệ Marco Materazzi đánh đầu gỡ hòa 1-1 cho tuyển Ý từ một quả phạt góc. Sau đó, cả hai đội thi đấu chặt chẽ, không thể ghi thêm bàn thắng trong thời gian còn lại của hiệp chính lẫn hiệp phụ.
Bước ngoặt đến ở phút 110, khi Zidane bất ngờ húc đầu vào Materazzi sau một tình huống tranh cãi, buộc trọng tài rút thẻ đỏ trực tiếp. Đó là hình ảnh cuối cùng trong sự nghiệp thi đấu quốc tế của Zizou, người đã tuyên bố giải nghệ ngay sau giải đấu.
Các cầu thủ đội tuyển Pháp tỏ ra suy sụp phần nào sau tấm thẻ đỏ. Cuộc đọ sức đỉnh cao phải phân định thắng thua trên chấm phạt đền, nhưng các ngôi sao tuyển Ý đã tỏ ra xuất sắc hơn so với đối thủ bên kia chiến tuyến. Fabio Grosso thực hiện thành công cú sút quyết định, giúp Ý lên ngôi vô địch thế giới lần thứ tư trong lịch sử.
Với nhiều người hâm mộ bóng đá, trận chung kết World Cup 2006 là một kỉ ức không thể phai mờ, bởi nó đánh dấu một Zidane đánh mất chính mình sau một giải đấu không thể xuất sắc hơn, và nó thể hiện được bản lĩnh, sự lạnh lùng của một đội tuyển Ý đang ở đỉnh cao phong độ. Khoảnh khắc “cú húc đầu” trở thành biểu tượng của World Cup 2006, được nhắc lại trong suốt nhiều năm sau đó như một trong những hình ảnh gây sốc nhất lịch sử bóng đá.
3. Anh 4-2 Tây Đức (Hiệp phụ) – World Cup 1966
World Cup 1966 là giải đấu không thể nào quên trong lịch sử bóng đá Anh, và trận chung kết tại Wembley hôm đó vẫn được xem là một trong những trận đấu kinh điển bậc nhất. Trước sự chứng kiến của hàng vạn cổ động viên nhà và Nữ hoàng Elizabeth II, đội tuyển Anh bước vào trận đấu với kỳ vọng lớn lao khi đứng trước cơ hội giành chức vô địch thế giới ngay trên sân nhà.

Tuy nhiên, Tây Đức, đội từng gây chấn động khi lật đổ Hungary ở chung kết 1954, không phải đối thủ dễ bị khuất phục. Sau khi bị dẫn 2-1, họ gỡ hòa 2-2 ở phút cuối cùng của hiệp chính nhờ bàn thắng của Wolfgang Weber, đẩy trận đấu vào hiệp phụ.
Nhưng rồi lịch sử đã gọi tên Geoff Hurst. Tiền đạo tuyển Anh tiếp tục tỏa sáng với hai bàn thắng trong hiệp phụ, trong đó có bàn thắng gây tranh cãi nhất lịch sử World Cup, để rồi đi vào lịch sử với tư cách cầu thủ đầu tiên ghi hattrick trong một trận chung kết World Cup.
Cần biết rằng, chức vô địch World Cup 1966 là danh hiệu lớn duy nhất mà đội tuyển Anh có được cho đến thời điểm hiện tại. Kể từ đó đến nay, “Tam sư” đã chưa một lần lên đỉnh vinh quang, dù đội hình có nhiều cầu thủ đắt giá.
4. Brazil 2-0 Đức – World Cup 2002
Trận chung kết ngày 30/6/2002 tại Yokohama không chỉ đánh dấu cột mốc lịch sử mà còn là màn trình diễn đỉnh cao của cá nhân Ronaldo – người đã hoàn toàn hồi sinh sau nỗi ám ảnh 1998 và đưa Brazil giành chức vô địch Thế giới lần thứ năm.
Brazil và Đức, hai thế lực bóng đá lớn nhất, đứng trước cơ hội làm nên lịch sử tại giải đấu đầu tiên được tổ chức ở châu Á. Nhưng điều đáng chú ý là họ đứng trên đôi chân chứ không chỉ dựa vào tên tuổi. Trong hiệp một, trận đấu diễn ra cân bằng, vào hiệp hai, bước ngoặt bất ngờ đến ở phút 67 khi thủ môn Oliver Kahn, người giữ sạch lưới cả giải, mắc sai lầm khi không bắt dính bóng từ cú sút của Rivaldo, Ronaldo kịp có mặt, sút bồi mở tỷ số.
Chỉ 12 phút sau, Ronaldo tiếp tục khiến bóng đá thế giới phải nhớ tới mình, khi ghi bàn thắng ấn định chiến thắng chung cuộc 2-0, đưa Brazil lên ngôi vô địch thế giới lần thứ 5 liên tiếp. Ngoài ra, với 8 bàn thắng và danh hiệu xuất sắc nhất trận chung kết, Ronaldo trực tiếp khẳng định ai là cầu thủ hay nhất thế giớ thời bấy giờ.
Đội hình Brazil dưới sự dẫn dắt của Scolari sở hữu sự cân bằng giữa kỹ thuật – Roberto Carlos, Rivaldo, Ronaldinho, Ronaldo – cùng tuyến giữa và phòng ngự vững chắc. Họ là đội đầu tiên kể từ 1970 thắng cả 7 trận tại một kỳ World Cup mà không cần đá thêm giờ hay penalty và có hiệu số bàn thắng +14, cao nhất trong lịch sử các đội vô địch.
5. Pháp 3–0 Brazil – Chung kết World Cup 1998
Lần đầu tiên được đăng cai World Cup, Pháp đã bất ngờ đánh bại Brazil với tỷ số áp đảo 3–0 ngay trên sân nhà, khép lại một hành trình dẫn dắt bởi chiến thuật chặt chẽ, thể lực bền bỉ và những khoảnh khắc tỏa sáng cá nhân.
Khi còn đương nhiệm tại World Cup 1998, HLV Aimé Jacquet bố trí đội hình 4–3–1–2, hoàn toàn vô hiệu hóa Brazil, khi đó đang nắm giữ chức vô địch và sở hữu dàn cầu thủ tên tuổi như Ronaldo, Rivaldo, Cafu và Roberto Carlos . Zinedine Zidane là người hùng của trận đấu, với cú đúp bàn thắng, và người ghi bàn còn lại là Emmanuel Petit, đánh dấu chiến thắng đậm trước đại diện Nam Mỹ.
World Cup 1998 đánh dấu hành trình toả sang của Zidane, một trong những tài năng sáng giá nhất bóng đá Pháp thời bấy giờ. Chức vô địch đã giúp các cầu thủ giải toả áp lực tâm lý trước 1,3 tỷ khán giả theo dõi toàn cầu.
6. Argentina 3-2 Tây Đức – World Cup 1986
Nếu World Cup 2022 là sàn diễn riêng để Messi khẳng định đẳng cấp, thì giải đấu 1986 là thời khắc Diego Maradona toả sáng rực rỡ, đến mức khiến người dân Argentina gọi ông là thánh. Màn trình diễn của Maradona không chỉ đậm chất cá nhân, mà còn nâng tầm tuyển Argentina, giúp họ trở thành đội tuyển vô địch thế giới lần thứ hai.

Dù không trực tiếp ghi bàn, ảnh hưởng của Maradona xuất hiện ở mọi khía cạnh của trận đấu. Theo thống kê, ông chạm bóng 98 lần, nhiều nhất trong một trận chung kết, và trực tiếp kiến tạo pha ghi bàn quyết định ở phút 84.
Ở những phút cuối trận, khi khán giả sôi động ở Azteca, Maradona đã thể hiện bản năng thiên tài của mình, xử lý bóng trong áp lực lớn, xoay sở giữa các hậu vệ Đức rồi tung đường chuyền đẳng cấp cho Burruchaga, một khoảnh khắc được xem là đỉnh cao của bản lĩnh chân sút, khiến Argentina tái lập dẫn trước trước khi bảo vệ chiến thắng đến khi trọng tài kết thúc trận đấu.