5 Đội Tuyển Sa Sút Nhất Kể Từ Năm 2020 Và Nỗi Lo Trước Thềm World Cup 2026

5 Đội Tuyển Sa Sút Nhất Kể Từ Năm 2020

World Cup 2026 đang đến rất gần. Khi các sân cỏ tại Mỹ, Canada và Mexico dần được phủ kín bởi không khí sôi động, những đội tuyển quốc gia cũng đang bước vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng cho chiến dịch chinh phục vinh quang lớn nhất thế giới bóng đá.

Trong khi những cái tên như Argentina, Anh hay Pháp vẫn duy trì được sự ổn định và đẳng cấp vốn có, thì nhiều đội tuyển từng được đánh giá rất cao lại đang rơi vào trạng thái sa sút khó hiểu. Những thất bại ở các giải đấu lớn, sự thay đổi liên tục trên băng ghế huấn luyện, sự thiếu ổn định trong lối chơi – tất cả khiến người hâm mộ không khỏi đặt dấu hỏi lớn về hành trình sắp tới của họ tại World Cup.

Hãy cùng điểm qua danh sách 5 đội tuyển sa sút nhiều nhất kể từ năm 2020 đến nay.

5 Đội Tuyển Sa Sút Phong Độ Từ Năm 2020 Đến Trước Thềm World Cup 2026

1. Ý

Trước thềm World Cup 2026, các cổ động viên của đội tuyển Ý có nhiều lý do để lo lắng cho hành trình sắp tới của đội tuyển áo Thiên thanh. Dù từng là một trong những thế lực giàu truyền thống nhất lịch sử bóng đá thế giới, với 4 chức vô địch World Cup (1934, 1938, 1982, 2006), nhưng trong thập kỷ vừa qua, đội tuyển Ý lại cho thấy sự thụt lùi đáng báo động.

Đội tuyển Ý

Từ năm 2014 đến nay, Azzurri đã vắng mặt ở 2 kỳ World Cup liên tiếp (2018 và 2022), một thực tế khó chấp nhận với người hâm mộ của một nền bóng đá từng thống trị thế giới. Trong khoảng thời gian đó, chức vô địch Euro 2020 là điểm sáng hiếm hoi. Với thế hệ trẻ giàu tiềm năng, Ý khi ấy đã vượt qua Anh trong loạt sút luân lưu để lên ngôi vô địch châu Âu, gợi nhớ lại phần nào hình ảnh hào hùng năm xưa.

Thế nhưng kể từ sau đỉnh cao tại Wembley, đội tuyển áo xanh lại tiếp tục trượt dốc ở những sân chơi quan trọng:

  • UEFA Nations League: 2 lần liên tiếp chỉ về đích thứ 3 (2020–21, 2022–23)
  • Vòng loại World Cup 2022: bị loại ngay từ play-off sau trận thua sốc 0-1 trước Bắc Macedonia
  • Finalissima 2022: thất bại 0-3 trước Argentina
  • Euro 2024: bị loại ở vòng 1/8, không thể bảo vệ ngôi vương

Chuỗi kết quả thất vọng khiến HLV Roberto Mancini mất ghế vào năm 2023, nhường chỗ cho Luciano Spalletti. Tuy nhiên, thành tích dưới thời Spalletti vẫn chưa thực sự thuyết phục: trong 22 trận dẫn dắt, ông mang về 11 chiến thắng, 6 trận hòa và 5 thất bại – đạt tỷ lệ thắng 50%, trung bình 1,77 điểm/trận.

Vấn đề lớn nhất của đội tuyển Ý nằm ở hàng công. Không còn những sát thủ đẳng cấp như Totti, Del Piero hay Inzaghi trong quá khứ, tuyển Ý hiện tại không sở hữu một trung phong nào đáng tin cậy. Các cái tên như Scamacca, Moise Kean hay Raspadori đều thiếu ổn định, không đảm bảo đầu ra bàn thắng, đặc biệt là khi phải đối đầu với những đối thủ mạnh. Kết quả là Ý thường xuyên thất thế trong các trận cầu lớn, thất bại trước Tây Ban Nha, Anh, Bỉ hay Croatia trong những lần chạm trán gần đây.

World Cup 2026 sẽ là cơ hội để Ý tìm lại vị thế, nhưng với lực lượng hiện tại và phong độ kém ổn định trong những năm gần đây, hy vọng tiến sâu của họ vẫn là một dấu hỏi lớn.

2. Bỉ

Trong suốt một thập kỷ vừa qua, đội tuyển Bỉ sở hữu một thành tích đầy nghịch lý: giữ ngôi đầu bảng xếp hạng FIFA suốt từ năm 2018 đến 2023, nhưng không giành được bất kỳ danh hiệu lớn nào. Đây là một kỷ lục khiến người ta không biết nên gọi là “tự hào” hay “tiếc nuối”, bởi hiếm có đội tuyển nào được đánh giá cao đến vậy nhưng lại thiếu vắng danh hiệu trong phòng truyền thống.

Đội tuyển Bỉ

Xét về mặt lịch sử, Bỉ không phải là một cường quốc giàu truyền thống. Thành tích tốt nhất của họ tại World Cup là huy chương đồng năm 2018, còn ở Euro, lần gần nhất họ giành huy chương là hạng ba tại Euro 1972, một kết quả cách đây hơn nửa thế kỷ.

Giai đoạn 2014–2022 được xem là thời kỳ hoàng kim của bóng đá Bỉ, khi họ sở hữu “thế hệ vàng” với nhiều ngôi sao hàng đầu thế giới: thủ môn Thibaut Courtois, các hậu vệ như Vincent KompanyJan Vertonghen, cho đến tuyến giữa đầy sáng tạo với Kevin De Bruyne, và hàng công giàu tốc độ của Eden Hazard cùng Romelu Lukaku. Về mặt lý thuyết, đây là đội hình trong mơ mà bất kỳ HLV nào cũng muốn dẫn dắt.

Tuy nhiên, thực tế trên sân cỏ lại không như kỳ vọng. Bỉ chỉ giành được hạng ba tại World Cup 2018, sau đó:

  • Bị loại ngay từ vòng bảng World Cup 2022, một trong những thất bại cay đắng nhất lịch sử đội tuyển.
  • Tứ kết Euro 2020, khi thất bại trước Ý.
  • Vòng 1/8 Euro 2024, tiếp tục cho thấy sự đi xuống về mặt thành tích dù lực lượng không tồi.

Vấn đề không chỉ nằm ở chuyên môn, mà còn là sự thiếu bản lĩnh trong các thời khắc quyết định. Nhiều chuyên gia nhận định rằng, đội hình của Bỉ giàu kỹ thuật nhưng thiếu may mắn và cái “chất” của một nhà vô địch thực thụ. Các trận đấu lớn thường kết thúc với kết quả nghiêng về đối thủ, dù Bỉ không hề thua kém về nhân sự.

Trên băng ghế huấn luyện, giai đoạn thành công nhất là dưới thời Roberto Martínez, người giúp Bỉ giữ đỉnh FIFA và đạt hạng ba World Cup. Tuy nhiên, sau khi bị loại sớm ở Qatar 2022, ông đã từ chức. Domenico Tedesco tiếp quản nhưng không để lại nhiều dấu ấn (chỉ 12 chiến thắng trong 24 trận), và hiện tại, Rudi Garcia đang là người lèo lái “Quỷ đỏ” trong bối cảnh không dễ dàng.

World Cup 2026 đến gần, nhưng kỳ vọng dành cho Bỉ đã không còn cao. Phần lớn trụ cột thế hệ vàng đã ngoài 30 tuổi, không còn duy trì được phong độ đỉnh cao, trong khi lớp kế cận chưa đủ bản lĩnh để gánh vác kỳ vọng. Một kỳ World Cup với tâm thế “chờ phép màu” là điều mà người hâm mộ Bỉ buộc phải làm quen.

3. Mexico

World Cup 2026 sẽ là cột mốc đặc biệt với Mexico khi họ là một trong ba quốc gia đồng chủ nhà, bên cạnh Mỹ và Canada. Tuy nhiên, trái ngược với lợi thế sân nhà và nguồn cổ vũ khổng lồ từ người hâm mộ, thành tích bết bát trong thời gian gần đây khiến niềm tin dành cho đội tuyển áo xanh lá trở nên mong manh hơn bao giờ hết.

Đội tuyển Mexico sa sút trong thời gian qua

Mexico không phải là một đội tuyển thuộc hàng “cường quốc bóng đá”, nhưng lại là gương mặt quen thuộc tại các kỳ World Cup, khi thường xuyên giành vé tham dự vòng chung kết. Dẫu vậy, thành tích của họ vẫn khá khiêm tốn, với chỉ hai lần vào đến tứ kết (cả hai đều diễn ra trên sân nhà, năm 1970 và 1986) và phần lớn các kỳ World Cup khác đều dừng bước ở vòng 1/8.

Ở cấp độ khu vực, Mexico thể hiện vị thế áp đảo tại CONCACAF, với nhiều chức vô địch Gold Cup. Tuy nhiên, đây lại là giải đấu không có nhiều đối thủ mạnh, chủ yếu quy tụ các đội Bắc – Trung Mỹ như Mỹ, Canada, Panama… khiến những danh hiệu này không phản ánh đầy đủ thực lực của họ so với phần còn lại của thế giới. Khi bước ra sân chơi lớn hơn như Copa America, Mexico vẫn chưa một lần vô địch và chỉ hai lần giành ngôi Á quân – lần gần nhất đã cách đây hơn hai thập kỷ.

Giai đoạn 2020–2025, thành tích của Mexico tiếp tục thiếu ổn định:

  • Bị loại ngay từ vòng bảng World Cup 2022, đánh dấu một trong những kỳ World Cup tệ nhất của họ kể từ 1994.
  • Á quân Gold Cup 2021, sau đó giành chức vô địch Gold Cup 2023.
  • Thất bại ê chề tại Copa America 2024, bị loại ngay từ vòng bảng, một lần nữa cho thấy hạn chế khi đối đầu với các đội tuyển hàng đầu Nam Mỹ.

Phong độ thiếu thuyết phục này kéo theo sự tụt hạng trên bảng xếp hạng FIFA, từ vị trí thứ 9 năm 2020 xuống thứ 17 vào đầu năm 2025 – một bước lùi đáng kể với đội tuyển từng nhiều năm nằm trong top 10 thế giới.

Việc không phải đá vòng loại do là chủ nhà World Cup 2026 cũng khiến Mexico thiếu cơ hội cọ xát thực sự chất lượng. Dù thống kê trong 16 trận gần nhất (từ 2024 đến đầu 2025) là khá ổn với chỉ 5 trận thua, nhưng phần lớn các đối thủ đều là các quốc gia trong khu vực như Honduras, El Salvador hay Costa Rica – chưa đủ để kiểm chứng sức mạnh thực sự trước thềm đại hội lớn nhất hành tinh.

Một nguyên nhân khác khiến Mexico chững lại là sự bất ổn trên băng ghế huấn luyện. Chỉ trong 5 năm, đội tuyển này đã thay tới 5 HLV, khiến lối chơi thiếu sự định hình và tính ổn định. HLV hiện tại, Javier Aguirre, phần nào khiến các cổ động viên an tâm với chỉ 1 thất bại trong 7 trận cầm quân, nhưng dấu ấn của ông trước các đối thủ lớn vẫn chưa được khẳng định.

Lợi thế sân nhà có thể là một điểm tựa tinh thần, thực lực của Mexico hiện tại không đủ mạnh để đặt kỳ vọng cao. Ngoài Edson Álvarez và Julián Quiñones là những cái tên nổi bật, phần lớn đội hình còn lại không thể hiện được đẳng cấp quốc tế. Nếu không nhanh chóng cải thiện, viễn cảnh Mexico bị loại từ vòng bảng ngay trên sân nhà là điều hoàn toàn có thể xảy ra.

4. Nigeria

Sở hữu phong cách thi đấu đặc trưng với thể lực sung mãn, tốc độ và kỹ thuật, Nigeria từng là đội tuyển khiến bất kỳ đối thủ nào cũng phải dè chừng mỗi lần đối đầu. Tuy nhiên, giai đoạn từ 2020 đến 2025 chứng kiến sự sa sút rõ rệt của đại diện hàng đầu châu Phi, và cơ hội góp mặt tại World Cup 2026 đang trở nên mong manh hơn bao giờ hết.

Đội tuyển Mexico sa sút trước thềm World Cup 2026

Nigeria lần đầu góp mặt tại World Cup vào năm 1994, và ngay lập tức tạo dấu ấn khi lọt vào vòng 1/8 dù bị đánh giá thấp. Kể từ đó, họ chỉ vắng mặt ở 2 kỳ World Cup, trong đó thất bại cay đắng nhất là việc không vượt qua vòng loại World Cup 2022 tại Qatar, sau khi để Ghana loại đầy tiếc nuối.

Ở cấp độ châu lục, Nigeria vẫn duy trì vị thế của một thế lực lớn tại CAN (Africa Cup of Nations). Họ từng 3 lần vô địch và 5 lần về nhì, gần nhất là vị trí á quân năm 2023. Dù vậy, việc không thể vượt qua vòng loại World Cup 2022, cộng thêm việc vắng mặt tại African Nations Championship các năm 2020 và 2022, khiến đội tuyển này tụt sâu trên bảng xếp hạng FIFA, từ vị trí 29 (2020) xuống 43 (2025).

Giai đoạn 2021–2023 chứng kiến Nigeria lép vế hoàn toàn trước các đối thủ ngoài châu lục, với chuỗi trận thất vọng khi để thua trước Mexico, Ecuador, Bồ Đào Nha… Đây là tín hiệu rõ ràng cho thấy Nigeria đang suy yếu rõ rệt về sức cạnh tranh toàn cầu.

Gần đây, từ năm 2024 đến đầu 2025, phong độ của họ được cải thiện phần nào khi chỉ thua 5 trong 18 trận, nhưng cần lưu ý rằng phần lớn đối thủ đến từ cùng khu vực châu Phi – chưa đủ để tạo nên niềm tin thực sự.

Tình trạng bất ổn lớn nhất đến từ băng ghế huấn luyện. Từ năm 2021 đến nay, Nigeria đã thay HLV đến 5 lần, với người tại vị lâu nhất cũng chỉ dẫn dắt 22 trận. Việc liên tục “thay tướng” khiến đội tuyển thiếu ổn định về chiến thuật, tâm lý cầu thủ bị ảnh hưởng, và điều này thể hiện rõ qua thành tích mờ nhạt tại vòng loại World Cup 2026: chỉ 1 chiến thắng và 4 trận hòa trong 6 lượt gần nhất.

Điểm sáng hiếm hoi của Nigeria nằm ở chất lượng nhân sự. Họ vẫn đang sở hữu dàn tấn công cực kỳ tiềm năng với Victor Osimhen, Boniface, Lookman, hay Alex Iwobi. Tuy nhiên, khi những điểm mạnh về nhân lực không đi kèm với sự ổn định ngoài sân cỏ, thì hiệu quả tập thể khó lòng đạt kỳ vọng.

Nếu không nhanh chóng chấn chỉnh tình hình và giành vé đến World Cup 2026, Nigeria không chỉ tiếp tục lỡ hẹn với ngày hội bóng đá thế giới, mà còn đối mặt với nguy cơ tụt sâu hơn trên bảng xếp hạng FIFA và đánh mất vị thế tại châu Phi – điều từng là niềm tự hào của họ trong suốt nhiều thập kỷ.

5. Mỹ

nước chủ nhà của World Cup 2026, đội tuyển Mỹ chắc chắn không muốn mình chỉ “góp mặt cho đủ” với 3 trận vòng bảng. Thế nhưng, nhìn vào phong độ và thành tích gần đây, người hâm mộ xứ cờ hoa có lý do để lo lắng.

Đội tuyển Mỹ, nươc chủ nhà sa sút của World Cup 2026

Bóng đá vốn không phải là môn thể thao được ưu tiên phát triển tại Mỹ – một quốc gia đặt nặng bóng bầu dục, bóng rổ và bóng chày. Chỉ từ thập niên 1990, khi World Cup 1994 được tổ chức trên đất Mỹ, bóng đá mới bắt đầu có vị thế rõ ràng hơn. Kể từ đó, Mỹ chỉ vắng mặt 1 kỳ World Cup duy nhất vào năm 2018, và thành tích tốt nhất của họ là lọt vào tứ kết World Cup 2002.

Ở cấp độ khu vực, Mỹ là thế lực tại CONCACAF, với 7 lần vô địch Gold Cup cùng nhiều lần về nhì. Tuy nhiên, tương tự như Mexico, đây không phải thước đo chính xác cho năng lực của họ ở cấp độ thế giới, bởi giải đấu này chủ yếu quy tụ những đội tuyển tầm trung.

Tại Copa America 2024, khi đối đầu với những đội tuyển hàng đầu Nam Mỹ, Mỹ bị loại ngay từ vòng bảng. Trước đó, tại World Cup 2022, họ cũng bị loại từ vòng 1/8 với màn trình diễn nhạt nhòa. Thành tích kém thuyết phục này khiến thứ hạng FIFA của họ giảm từ vị trí thứ 10 năm 2021 xuống 16 vào năm 2025.

Từ 2020 đến 2025, phong độ của Mỹ khá thất thường:

  • Năm 2021, họ có một năm đấu cực kỳ thành công với chỉ 2 trận thua trong 22 trận.
  • Năm 2022, mọi thứ chững lại với 4 thất bại sau 16 trận.
  • Đến năm 2024, tình hình trở nên đáng báo động khi thua tới 6 trận trong tổng số 14 trận.

Dễ thấy, các chiến thắng của Mỹ chủ yếu đến từ những đối thủ yếu hoặc ngang cơ đến từ châu Phi và khu vực Bắc – Trung Mỹ, trong khi họ thường xuyên thất thế trước các đội tuyển lớn thực thụ từ châu Âu hay Nam Mỹ.

Nguyên nhân không nhỏ đến từ sự thiếu ổn định trên băng ghế huấn luyện. Trong 5 năm qua, Mỹ đã thay HLV đến 6 lần, với Gregg Berhalter là người để lại nhiều dấu ấn nhất. Những người kế nhiệm đều không mang lại sự khác biệt. Gần đây nhất, Mỹ đã tạo cú sốc khi bổ nhiệm HLV Mauricio Pochettino, người từng dẫn dắt PSG và Tottenham, với hy vọng mang đến một diện mạo mới bằng triết lý bóng đá tấn công rực lửa.

Tuy nhiên, đội hình hiện tại của tuyển Mỹ vẫn còn nhiều vấn đề. Chính sách ưu tiên cầu thủ đang thi đấu tại MLS giúp phát triển giải quốc nội, nhưng đồng thời khiến chất lượng nhân sự bị hạn chế, khi MLS vẫn chưa đạt tầm cạnh tranh cao so với các giải châu Âu.

Nếu hàng công phần nào ổn định với đầu tàu Christian Pulisic và tiền đạo Folarin Balogun, thì hàng phòng ngự lại là điểm yếu đáng báo động. Dưới thời Pochettino, Mỹ thủng lưới 8 bàn sau 8 trận, và không có trung vệ nào đủ sức tạo niềm tin – một điều cực kỳ đáng lo trong bối cảnh sắp bước vào giải đấu lớn nhất hành tinh.

Với tư cách chủ nhà, cùng sự đầu tư và chú ý ngày càng lớn vào bóng đá, Mỹ chắc chắn không muốn sớm nhường lại sân khấu cho các đội tuyển khác ngay từ vòng bảng. Nhưng nếu không nhanh chóng cải thiện tính tổ chức, đặc biệt là ở hàng thủ, thầy trò HLV Pochettino sẽ đối diện với một kỳ World Cup đầy thử thách ngay trên chính sân nhà của mình.

Scroll to Top